Thời gian đã được chúng ta phát hiện ra như thế nào?
Trong quá khứ, con người đã từng sống mà chẳng hề có thứ gì đo thời gian.
Tuy nhiên, ngày tháng trôi qua với những dấu mốc, sự kiện mặt trời mọc lặn, sự lặp lại của thời tiết và các loài động thực vật đã phân tách cuộc sống thành nhiều đoạn, và rồi từ đấy người ta bắt đầu nghĩ cách đánh dấu thời gian. Đồng thời ở cả phương Đông lẫn phương Tây, các bộ lịch đầu tiên xuất hiện.
Có nhiều nghiên cứu cho rằng, con người khám phá ra lịch để phục vụ sản xuất.
Điều quan trọng là con người đã nhận thức sự tồn tại của thời gian.
Thời gian có phải lúc nào cũng giống nhau
Rõ ràng là không giống nhau, khi ta mong chờ một điều gì đấy, thời gian có lẽ trôi rất chậm, nhưng khi ta chuyên tâm vào công việc, hoặc là ngủ, hoặc là phớt lờ các sự kiện xung quanh, thời gian thấm thoắt thoi đưa.
Nếu như không có đồng hồ, có lẽ ta không phát hiện ra rằng, thời gian nhanh chậm khác nhau với chính chúng ta. Sự nhanh chậm đó phụ thuộc vào số lần chúng ta "kiểm tra" thời gian, như xem đồng hồ, nghĩ về nó, hoặc các sự kiện.
Nếu chúng ta không kiểm tra thời gian, không tiếp xúc với các sự kiện, thì không phát hiện ra thời gian.
Thời gian liên quan đến thuyết tương đối
Trong vật lý, thời gian trôi nhanh chậm khác nhau, liên quan đến vận tốc khác nhau. Thời gian trên con tàu vũ trụ di chuyển với tốc độ rất nhanh thì trôi chậm hơn thời gian ở điểm quan sát trên mặt đất.
Điều này thật sự có ý nghĩa gì?
Cảm giác về thời gian
Tại sao chúng ta liên tục kiểm tra thời gian hoặc ghi nhận các sự kiện? Vì chúng ta sống trong quá khứ với dòng sông sự kiện. Chúng ta tích lũy các sự kiện và phát hiện ra những sự thay đổi, chúng ta cắt dòng cuộc sống bất tận thành các đơn vị là thời gian.
Nếu so sánh giữa người với người, ta có thời gian dài ngắn của cuộc đời.
Nếu ta so sánh các đoạn cuộc đời mình, ta phát hiện ra thời gian của tuổi trẻ chẳng giống thời gian của tuổi già.
Cái chết của thời gian
Tôi từng nghe, có những người sống trong hiện tại, họ đạt được lối sống dành cho những thứ "đang là", không quan tâm đến quá khứ hay tương lai.
Quá khứ hay tương lai, đều vô cùng vô tận, nhưng hiện tại là điều gì đó khó diễn đạt.
Bạn nói ở hiện tại, nó đã trở thành quá khứ.
Bạn nghĩ về tương lai, nhưng nó chẳng hề diễn ra.
Thời điểm hiện tại nhỏ đến mức, chỉ có thể quy ước, như một "chất điểm"...
Nhỏ tới mức không thể chứa đựng sự kiện hay hành động gì cả. Thế thì làm gì có điều gì đang xảy ra (vì nó trở thành quá khứ luôn)? Vậy làm gì kiểm tra được thời gian, làm gì ghi dấu được sự kiện ở hiện tại, vậy thì làm gì có thời gian khi sống ở hiện tại.